Có sao câu chuyện ra mắt nhà bạn trai , nhà chồng tương lai với những tình huống dở khóc dở cười. Đa phần các cô gái thường bị làm khó nhưng có mấy cô dám phản kháng ngay lúc bấy giờ. Song cứ để ấm ức trong lòng rồi về tức tối, giận dỗi bạn trai lại chưa phải là cách hay.
"Nếu người nhà họ coi đây là thời cơ thử thách mình thì tại sao mình không đối đáp, thử thách lại sự kiên nhẫn của người ta. Thời đại bình đẳng mà, chúng ta lại đang trong quá trình tìm 2 hiểu về đôi bên, sao phải ngại" , đó là ý kiến của Thanh Nga.
Sau khi sang 3 mối tình chẳng đi đâu đến đâu thì Nga quyết định chấm dứt đời độc thân ở mối tình thứ 4. Một phần vì thấy anh ấy khá ổn, 1 phần vì tuổi cô chẳng còn trẻ trung gì mà kén chọn nữa.
Kinh nghiệm ra mắt của Nga cũng tương đối nhiều, mọi cảnh huống éo le cô đều gặp qua. Và giờ đây Nga luôn trong tâm thế, xác định sau này mình sống với nhà người ta thế nào thì cứ thể hiện hết ra như vậy, mất lòng trước được lòng sau.
Nhà chồng mai sau Nga cách chỗ cô làm việc khoảng 50km. Cô chuẩn bị tinh tươm và cũng sẵn sàng ý thức nếu phải rửa bát hoặc thu dọn. Nhưng không, mọi thứ chẳng giống cô tưởng 6 tượng.
Nhà bạn trai cô ở quê, rất rộng và thoáng mát, đón tiếp 2 người là bố mẹ và vợ chồng em trai, em dâu anh ấy. Lúc cô về tới nơi là chưa đến 11h mà cơm cháo đã xong. Mẹ anh hồ hởi giục cô ra giếng rửa chân tay cho mát rồi vào ăn cơm.
Trong bữa cơm mọi người nói chuyện rất vui vẻ. b Có 1 điều kì lạ Nga chú ý là thái độ của em dâu. Cô ấy rất khép nép và gần như thường dám nói câu gì. Rõ ràng cô ấy không phải là người ít nói mà như thể trong nhà này không có chút trọng nào dành cho cô ấy.
cơm nước xong, mẹ anh đưa ra 1 tập giấy có chữ tay rất đẹp nói là: "2 đứa trước sau gì cũng cưới nên bác cũng muốn cho cháu học những quy tắc trong gia đình để sau này đỡ bỡ ngỡ. Gọi là luật lệ thế thôi nhưng cháu xem cái Thơm đấy, có gì khó khăn đâu. Cuộc sống vào quy củ chút mọi thứ sẽ tốt hơn".
Nga mỉm cười nhìn sang em dâu anh, cô ấy vội vã tránh mặt đi chỗ khác để mẹ chồng mình nói chuyện. Nga nhận lấy bảng luật lệ có cái tên rất mỹ miều " làm dâu không khó " mà theo như mẹ anh nói là từ đời cụ anh để lại, sau này có sửa 1 chút cho thiết thực với cuộc sống hiện đại.
Có quơ 31 luật lệ nhưng Nga đọc đến đoạn: Nhà chồng có giỗ bất kể ngày nào trong năm con dâu cũng phải thu xếp về trước 1 ngày, Tết phải có mặt ở nhà trước 23 ông Công để cùng mẹ chồng đi Tết anh em họ hàng... Chồng là trưởng nên vợ cũng phải đảm đương nghĩa vụ dâu trưởng, quét dọn công việc của cả họ (nếu cảm thấy không cân đối được với việc đi làm thì nên nghỉ hẳn ở nhà để làm tròn trách nhiệm)... Mỗi tháng gửi cho cha mẹ chồng 5 triệu gọi là báo hiếu và đóng góp vào các công việc của gia đình.
Thật sự Nga không đủ kiên nhẫn để đọc hết những lệ luật cứng nhắc, vô lý đến vậy. Đính kèm 6 còn là danh sách p của 26 đám giỗ trong 1 năm chưa kể trong họ. Đó chỉ là phạm vi gia đình tổ chức, vị chi mỗi tháng có 2 cái giỗ, lại về trước 1 ngày chuẩn bị thì cô đi làm sao được.
Mẹ anh thấy mặt Nga "ngắn" lại thì mỉm cười đầy hàm ý: "Mình nữ giới đàn bà cháu ạ, nên cân nhắc cái nào quan yếu hơn".
Nga kéo bạn trai ra 1 chỗ hỏi anh sao không cho cô biết từ đầu thì anh bối rối đáp: "Mẹ tỏ ra khó tính vậy thôi chứ em cứ gật đi, sau này đâu vào đấy hết ấy mà. Giờ lệ luật từ lâu rồi anh chẳng dám can thiệp".
Nói rồi mẹ anh mang luôn em dâu anh ra làm gương. So sánh buồn cười thật, cô ấy từ bé đã ở khuôn khổ trong làng, học hết cấp 3 ở nhà ruộng vườn. Trong khi đó Nga mất bao năm ăn học có cái bằng Thạc sĩ giờ bảo cô ở nhà cho tròn bổn phận dâu trưởng sao?
Nga vui vẻ cười nói đến tận lúc chiều về, quan trọng là cô muốn có thêm thời kì xem phản ứng của bạn trai cô và mọi người thế nào. Nhưng có vẻ họ coi như đây là điều rất thông thường.
Gần chiều tối, mẹ anh vẫn muốn biết câu giải đáp rõ ràng của Nga. Cô nhẹ nhõm mỉm cười: "Cháu hiểu ý của bác ạ. Nhưng cho phép cháu giữ câu giải đáp đến khi anh Phong về nhà cháu ra mắt bố mẹ cháu. Vì nhà cháu cũng có lề luật cho việc làm rể. Cháu nghĩ vợ chồng là đồng đẳng, cả 2 đều đóng góp công sức vào gia đình như nhau nên vấn đề luật lệ 2 bên đặt ra cũng phải tương xứng nếu cần. Thời đại này không còn chuyện dâu là con rể là khách nữa đâu bác. Ai cũng có bổn phận và bổn phận với cha mẹ mình, thế mới là có hiếu. Cháu nói thế đúng không bác?".
Mẹ anh ậm ờ không ngờ câu giải đáp của Nga lại éo le vậy. Cô nhanh chóng chào về. Trên đường lên thị thành cô có luận bàn lại với bạn trai nhưng có vẻ anh đã quen nghe theo mẹ. Đám cưới này cũng đành theo gió bay, bởi thà mang tiếng ế còn hơn lấy nhầm chồng rồi nhỡ nhàng cả thế cục.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét